Friday, February 12, 2016

Thuyết phục Khang di chuyển dàn xe

Chiều tối ngày hôm qua, sau khi đi học về, thay đồ xong, Khang liền sà vào chơi Lego cùng ô tô. Bố nghỉ ngơi, mẹ chuẩn bị cơm tối, Khang trong nháy mắt đã xếp một hàng ô tô ngay sát lò nướng, phía dưới bếp. Đây thực sự là một vị trí nguy hiểm cho bố mẹ. Ai đã xem phim "Ở nhà một mình" cũng có thể liên tưởng được đến độ nguy hiểm của dàn xe này, chỉ trượt chân một cái là ngã như chơi.

Một lúc sau, mẹ không để ý trong lúc nấu ăn đã đi vào dàn xe và suýt nữa ngã. Bố mẹ còn chưa định thần thì Khang đã mếu máo: "Mẹ làm hỏng ô tô của con rồi, mẹ phải xếp lại cho con." Mấy hôm trước bố cũng đã đi vào công trình Lego của Khang và làm hỏng, bố cũng phải lắp lại và sau đó đã dặn Khang nên để đồ chơi gọn vào rồi, nhưng chắc Khang chưa ngấm. Bây giờ quan trọng nhất trong đầu cu cậu là dàn ô tô xếp ngay ngắn đã bị mẹ làm hỏng, còn quan trọng nhất trong đầu bố là phải giải thích cho Khang hiểu về  độ nguy hiểm của vị trí ô tô cũng như yêu cầu Khang dời dàn xe ra chỗ khác.

Bình thường thì một trong các tình huống tiếp theo sẽ xảy ra:

(1) Bố: "Con để thế này rất nguy hiểm, bla bla bla... Con dọn ra chỗ khác nếu không bố sẽ dọn và cất xuống kho" Thường thì cách này sẽ đạt hiệu quả với những đồ chơi Khang thích, tuy nhiên đã có một lần cu cậu đồng ý để bố dọn bộ Domino (xin lỗi cô Nhung và Nhu Vân nhé, cu cậu thích chơi bộ Domino này nhưng hôm đấy chắc cu cậu cua một chút và có thể muốn thử có vượt qua giới hạn được không). Với Lego và ô tô có lẽ sau một hồi pingpong thì Khang sẽ chịu dọn, nhưng chắc chắn trong lòng sẽ rất ấm ức. Thêm nữa hôm nay Khang đang rất mệt vì cả ngày Khang đều đến trường và về nhà bằng xe đạp. Khang có thể không tỉnh táo và chấp nhận phương án cho đồ chơi xuống kho, hoặc là Khang cứ giãy lên và khóc thôi.

(2) Bố: "Con để thế này rất nguy hiểm, bla bla bla..." Khang thì khăng khăng là mẹ phải xếp lại ô tô. Sau một hồi pingpong thì Khang sẽ bị ngồi ghế phạt 3 phút cho cả hai bố con bình tĩnh trở lại, sau đó bố sẽ ra nói chuyện phân tích và yêu cầu Khang dọn ô tô. Gần đây phương pháp này giảm dần hiệu quả, có lẽ vì nó chỉ dành cho những tình huống rất không ngoan thôi (như hôm trước cô giáo con có đề cập trong buổi nói chuyện hàng năm của cô với bố mẹ), trong khi bố hơi lạm dụng phương pháp này. Áp dụng phương án này chắc chắn Khang sẽ khóc lâu và càng mệt hơn, cuối cùng Khang sẽ đòi mẹ ra dỗ và tác dụng của phương pháp ngồi ghế sẽ giảm dần trong tương lai.

Đang bí thì bố bỗng nhớ tới cách mà chú Harald chơi với Khang. Nhân lúc mẹ đang rán cá trên bếp, bố liền sáng tác ngay một câu chuyện: "Nhưng mà Khang ơi, ở đây gần miệng núi lửa này (bố chỉ lên chảo cá rán), núi lửa sắp phun trào rồi, lại sắp có mưa axit nữa. Nếu mình mà không chuyển xe ô tô đi thì nham thạch chảy ra sẽ làm hỏng hết nước sơn của ô tô đấy. Đấy đấy, có tiếng núi lửa (thực ra là tiếng rán cá, tiếng máy hút mùi đang chạy). Chúng ta phải cho xe lên phà thật nhanh thôi, đi thôi đi thôi, bla bla bla"

Phản ứng đầu tiên của Khang là ngừng mếu máo để nhận biết tình huống. Sau đó cu cậu cũng xuôi hơn, nhưng chắc do đang mệt nên cu cậu cũng chỉ chuyển vài xe lên phà (cái nắp nhựa hộp đồ chơi), và nhờ bố chuyển các xe còn lại lên phà và đưa phà ra chỗ khác.

Vậy là khu vực gần bếp đã được giải toả. Từ giờ trở đi, đây sẽ là khu vực nguy hiểm bởi nó gần miệng núi lửa và có thể có mưa axit. Khang đã đồng ý thế rồi và sẽ không khó để thuyết phục cu cậu bày đồ chơi ở chỗ khác. Trong ánh mắt trẻ thơ, những tình huống tưởng tượng như vậy đạt hiệu quả cao hơn rất nhiều so với quyền uy của cha mẹ.

24/2/2016: Bây giờ thì nhà mình đã được chia thành nhiều khu vực: miệng núi lửa (bếp), bắc cực (tủ lạnh), biển (hành lang), thảm cỏ (khu vực an toàn). Khang giờ chỉ bày đồ chơi ở khu vực thảm cỏ thôi, thỉnh thoảng cu cậu muốn tự mình cho mì vào nồi luộc thì ra giúp bố ở núi lửa, bao giờ mùa hè biển không lạnh Khang sẽ ra đó chơi :-)

No comments: