Monday, February 8, 2016

Khang ra ngủ riêng

Sau bao lần trì hoãn vì bận, cuối cùng bố mẹ cũng đã thực hiện được kế hoạch cho Khang ra ngủ riêng. Bố mẹ rất vui vì kế hoạch được thực hiện suôn sẻ hơn dự tính. Khang hoàn toàn vui vẻ chuyển sang phòng riêng ngủ ngon lành, không cần đến một giọt nước mắt nào cả.

Tất nhiên là thành công như vậy không đến một cách dễ dàng, không đơn giản là bố mẹ bảo: "Tối nay con sang ngủ phòng mới nhé" và con ngoan ngoãn gật đầu. Đó là cả một quá trình chuẩn bị và bố rất muốn lưu lại kinh nghiệm này.

Đầu tiên là từ hồi nhà mình tậu cái "giường mét tư." Hôm đấy Khang rất tò mò muốn xem bố và ông ngoại lắp giường. Bố mẹ cũng đề cập luôn đây sẽ là giường cho Khang. Từ hôm đó, Khang luôn vui vẻ nói về cái "giường mét tư" của con, và mỗi lần như vậy bố mẹ lại tranh thủ nhắc: "sau này con sẽ ngủ một mình trên giường đấy nhé."

Chỉ như vậy thôi thì chưa đủ. Căn phòng của con cần hấp dẫn hơn phòng ngủ của bố mẹ thì động lực ngủ riêng của con mới cao hơn được. Sau nhiều lần bàn bạc, bố mẹ thống nhất với phương án mua hình dán tường cho Khang, chủ đề được chọn là vũ trụ. Mặc dù chủ đề con thích nhất vào thời điểm này chắc chắn là xe đua công thức 1, bố mẹ nghĩ, chủ đề vũ trụ sẽ khơi gợi trí tưởng tượng cho con được nhiều hơn.

Bước tiếp theo bố mẹ cần quyết định là bố mẹ sẽ tự dán tường cho con hay để con tự dán. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng bố mẹ cũng đắn đo mãi. Để con tự dán thì bố mẹ lo con làm hỏng, dán không đẹp,... Nhưng bố vẫn quyết tâm để con tự dán, và đến lúc này bố vẫn rất vui về quyết định ấy.

Sáng 30 Tết, bố mẹ thông báo với Khang là hôm nay con sẽ được dán tường phòng ngủ. Khang phấn chấn lắm, khoái chí lắm. Trong lúc chat với ông bà nội, hai bố con dán tường luôn cho ông bà xem. Mấy hành tinh trên cao thì bố dán giúp, bố luôn hỏi Khang có đồng ý với vị trí dán đó không. Mấy tàu vũ trụ thì Khang dán, thỉnh thoảng bố gợi ý một số vị trí, cái thì Khang đồng ý, cái thì Khang muốn làm theo ý mình. Cuối cùng, ngoài tàu vũ trụ cảnh sát, các tàu vũ trụ khác đều xuất phát từ trái đất và hướng về phía mặt trời, các tàu vũ trụ này dàn hàng ngang giống như xe đua chuẩn bị xuất phát vậy. Robot thì Khang nhất định là phải đi cùng với nhà du hành vũ trụ.


Để tăng thêm động lực, mẹ mang thêm vỏ chăn, vỏ gối có hình máy bay cho Khang. Giờ thì phòng ngủ của Khang đã sinh động hơn rất nhiều rồi. Cu cậu hỏi: "Bây giờ đã tối chưa bố," chắc là muốn tận hưởng luôn thế giới riêng của mình.

Đến tối, như thường lệ, hai bố con đọc tiếp truyện "Phù thuỷ xứ OZ." Khang chơi cả ngày đã mệt, quay ra nói với bố: "Bố ơi con mơ truyện nhé" rồi quay đi ngủ khì luôn. Bố mẹ thở phào nhẹ nhõm vì kế hoạch đã thành công tốt đẹp.

Lời kết: Mình đã từng hí hửng khi suýt thực hiện thành công phương pháp Cry It Out (CIO) nhưng có một thời gian Khang bị ốm nhiều nên bố mẹ cho ngủ cùng và bố mẹ đã từ bỏ phương pháp này. Giờ mình thấy may mắn vì đã không theo phương pháp này vì nó không được tự nhiên và ít nhiều sẽ có ảnh hưởng đến tâm lý của trẻ. Đọc truyện cho con, ôm con vào lòng, thơm con trước khi ngủ càng tăng thêm tình mẫu tử, tình phụ tử.

Thả cho con khóc đến mệt rồi ngủ, dần thành quen (CIO) có thể tăng thêm tính độc lập cho con, nhưng cũng có thể tạo ra khoảng cách giữa cha mẹ và con. Cha mẹ còn rất nhiều cơ hội khác để tăng tính độc lập cho con ngoài việc cho đi ngủ bằng CIO. Cái này chỉ là cảm nhận bản thân của mình, chứ mình không phải nhà nghiên cứu về chủ đề này cũng như chưa có đủ thời gian trải nghiệm để có thể khẳng định chắc chắn.

Trẻ đến một thời điểm nhất định sẽ sẵn sàng/muốn ra ngủ riêng. Quan trọng là bố mẹ chuẩn bị tốt tâm lý và tạo thêm nhiều động lực cho con. Khi thời điểm chín muồi, việc "ra riêng" của trẻ sẽ nhẹ nhàng, không gây căng thẳng cho cả bố mẹ lẫn con.

Lưu ý:
(1) Chuẩn bị babyphone để có thể ban đêm trẻ có vấn đề gì là mình có thể xử lý kịp thời.

(2) Nên có đồng hồ kết hợp đo nhiệt độ, độ ẩm để điều chỉnh nhiệt độ, độ ẩm phòng (bật thêm sưởi, máy tạo độ ẩm) cho phù hợp.

(3) Nên có đèn ngủ để nếu trẻ tỉnh dậy giữa đêm cũng không bị sợ.

(4) Không phải giữ yên tĩnh tuyệt đối cho trẻ ngủ. Như vậy sẽ khiến trẻ quá nhạy cảm với tiếng động và sau này sẽ khó ngủ. Cũng không phải cố tình tạo tiếng động để luyện cho trẻ, tiếng động từ những hoạt động bình thường là tự nhiên và đủ (xem thêm: Người mẹ tốt hơn là người thầy tốt - Doãn Kiến Lợi, Chương 6, mục "Ngủ không sợ ồn ào, học không sợ ồn ào"). Hôm qua Khang ngủ rồi, hai vợ chồng mình bật Táo quân xem mà cu cậu vẫn ngủ tít.

No comments: