Friday, December 25, 2015

Những câu hỏi hóc búa của Khang

25/12/2015: Vì sao trên trời lại có các vì sao hả bố?

Sunday, December 6, 2015

Lời nhắn của ông Nikolaus (6/12/2015)

Lieber Minh Khang,

ich habe gesehen, dass du ein braves Kind bist. Manchmal hilfst du Mama und Papa bei Haushalt. Manchmal spielst du allein, damit Mama Zeit hat, um zu kochen. Du baust wunderschönen Flugzeuge auf Lego. Du schaffst viele Puzzles. Ich bin sehr stolz auf dich.

Und Khang, es gibt noch etwas zu verbessern. Morgens sind Mama und Papa immer in Eile. Du kannst Mama und Papa immer helfen, dass du mit Nasenputz und Zähneputzen schnell machst. Dann kannst du mit Papa schnell zum Kindergarten fahren, Zeitungen in der U-Bahn lesen. Und wenn du rechtzeitig zum Kindergarten ankommst, kannst du den Morgenkreis genießen und viel lernen.

Nächstes Jahr kommt der kleine Minh An zur Welt. Dann wirst du gorßer Bürde. Dass macht viel Spaß, und auch Verantwortung. Du wirst dein eigenes Zimmer, das das 140cm Bett hat, haben. Du wirst in diesem Zimmer schlafen. Das wird toll deine eigene Welt zu haben.

Mit Minh An werden Mama und Papa weniger Zeit für dich haben, aber machst du dir keine Sorge, weil Mama und Papa dich immer lieben. Wenn Papa Zeit hat, wird Papa mit dir zusammen spielen.

So Khang, nächstes Jahr wird wundervoll: das neue Baby das neue Zimmer, schneller Nasenputz und Zähneputzen, und die Liebe von Mama und Papa. Ich wünsche dir ein wunderschönes Jahr, und wir treffen uns wieder in einem Jahr, mit vielen tollen Geschichten über dich.

Tuesday, August 4, 2015

Câu chuyện cái cốc

Như mọi buổi ngày, sáng nay Khang ngủ dậy là xin bố mẹ một bình sữa cacao. Nhưng không hiểu sao hôm nay con kêu rằng bình sữa này to quá, con muốn uống bằng cốc. Bố mở tủ lấy cái cốc thủy tinh tầm 200ml định đổ sữa sang cho Khang thì con không đồng ý và nói là con muốn cái cốc nhỏ hơn kia. Thường ngày, cốc nhỏ là lựa chọn đầu tiên vì bố mẹ nghĩ rằng cầm cốc nhỏ thì khả năng con làm rơi sẽ thấp hơn. Tuy nhiên, hôm nay không còn cái cốc nhỏ nào trong tủ cả, tất cả đều nằm trong máy rửa bát và máy thì cũng chưa bật.

Bà ngoại đang đứng ở bếp ngay lập tức bảo để bà lấy 1 cái cốc nhỏ ra rửa cho Khang. Nhưng bố cũng ngay lập tức yêu cầu bà không phải rửa. Bố muốn con thích nghi với hoàn cảnh và không phải lúc nào cũng đòi gì là có ngay.

Bố lại xem trong tủ, lấy ra 1 cái cốc khác to hơn, khoảng 250ml, và hỏi con có muốn dùng cốc này không. Bố đã giải thích là do hôm qua nhà mình có khách nên dùng hết cốc nhỏ rồi, giờ chưa kịp rửa, con có thể dùng một trong những cốc còn sạch trong tủ. Con thì nằng nặc không chịu và đòi phải dùng cốc nhỏ, cũng không chịu dùng bình để uống sữa.  Đến lúc này, bố đã quyết định là nếu con không dùng bình hay những cốc còn sạch thì con sẽ không uống sữa nữa, lúc nào đói thì con sẽ uống.

Khang ngồi suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên con nói: "Bố lấy cái cốc nhựa màu xanh lá cây." Đúng rồi, thế mà bố không nghĩ ra là còn có cái cốc đấy, cỡ cũng nhỏ. Bố yêu cầu Khang nói đầy đủ cả câu: "Bố ơi, bố lấy giúp con cái cốc nhựa màu xanh lá cây." Sau khi cu cậu nói vậy, bố đi tìm trong tủ và quả thật con những 2 cái cốc nhựa. Sự việc được giải quyết êm thấm, cả bố và con đều vui vẻ, con thì uống được tầm 250ml sữa cacao.

Về phần bố, bố thấy rất mừng vì con đã tự mình giải quyết được vấn đề, và bố đã không tước đi cơ hội ấy của con.

Một việc rất nhỏ, nếu không viết lại vào đây, có thể sau này bố cũng không nhớ nổi các chi tiết. Có thể với nhiều người khác, câu chuyện này không có gì đáng nói. Nhưng với bố mẹ, đây là một cột mốc đáng kể ghi nhận cho những phương pháp giáo dục mà bố mẹ đã dày công học hỏi để áp dụng với con, để con lớn khôn thành một người đàn ông độc lập, có khả năng tự giải quyết những vấn đề lớn hơn trong tương lai.